Tác giả: P-Q-A Thư sưu tầm
Xuanduc.vn : Đã lâu rồi không có ai đóng góp cổ phần cho mục cười! cười!. Chủ quán thì đau cái tay nên cười không ra hơi nữa. Hai hôm nay may quá, bạn PQAT lượm lặt đâu ra mấy mẩu cười khá hay comment vào mục Tiếu lâm hiện đại. Tự thấy để ở ô comment quá lãng phí, lại sợ nhiều người không biết để cười nên bê lên trang chính cho thiên hạ được thư giãn. Cảm ơn bạn P-Q-A Thư. 1 ) Ước mơ nhỏ nhoi
Ở vòng chung kết của một cuộc thi hoa hậu quốc tế nọ, ban giám khảo lần lượt đưa ra các câu hỏi để hỏi các thí sinh, câu hỏi như sau " các cô hãy sơ lược đôi chút về bản thân và nói lên mong ước của các cô trong tương lai" . Sau khi nghe xong câu hỏi, các cô gái lần lượt trả lời, đến cuối cùng , đến lượt của miss áo dài đến từ VN, cô bước lên trả lời:
Miss : Dạ kính chào ban giám khảo và toàn thể khán giả, trước hết em xin kể một đôi điều về cuộc đời của em . Cuộc đời của em gặp nhiều gian truân lắm , em đã trải qua 3 đời chồng , mà đến hiện nay , em vẫn còn trinh.....
BGK: ???, xin cô giải thích rõ ràng hơn, đã qua 3 đời chồng mà làm sao cô vẫn còn trinh??
Miss: Dạ thì có gì đâu, thằng chồng đầu tiên của em làm ở trong viện bảo tàng, châm ngôn của ổng lúc nào cũng là " Cấm sờ vào hiện vật ". Đến thằng chồng thứ 2 , ảnh làm ở cục điều tra hình sự , lúc nào miệng cũng nói " Giữ nguyên hiện trường". Đến cuối cùng em nản quá , lấy thằng chồng thứ ba , anh chàng này thì làm ở bộ kế hoạch đầu tư, ông này thì khá hơn 2 thằng chồng củ của em , nhưng cũng suốt ngày chỉ có" Vạch ra , nhưng không làm gì hết" , thiệt là tức chết ......
BGK: .......
Miss: Cho nên , em có một ước mơ nhỏ nhoi thôi, đó là lấy được một người chồng vừa ý, em không dám đòi hỏi, chỉ cần ảnh đạp xích lô cũng được..
BGK: Sao vậy?
Miss : Bởi vì có chồng dạp xích lô sướng lắm , cứ " leo lên" là "đạp " liền...hì hì
2 ) Đây là 1 câu chuyện thật từ Đại sứ quán Nhật Bản ở Mỹ vài năm trước. Thủ tướng Nhật khi đó là Mori đã được dạy 1 chút tiếng Anh cơ bản trước khi sang thăm Mỹ. Người phiên dịch nói với Mori rằng, khi ngài bắt tay Bill Clinton, hãy nói:"How are you". Bill sẽ nói:"I'm fine, and you".Khi đó ngài chỉ cần nói:"Me too".Sau đó thì sẽ là phần việc của phiên dịch viên. Có vẻ đơn giản nhưng sự thật là: Khi Mori gặp Bill, ông ta đã nhầm thành:"Who are you?" Mặc dù bị shock nhưng cũng là người vui tính nên Bill nói:"Well, I'm Hillary's husband, hahahaha". Mori trả lời tự tin:"Me too, hahahaha".
3 ) Cha cố thay đồ quên khoá cửa, bất chợt sơ đẩy cửa vào, sau một thóang trố mắt dòm lom lom sơ nhỏ nhẹ hỏi: -Thưa cha cái gì thế kia ạ? Cha cố cáu: -Đừng nhìn, con quỷ đấy!! Hôm sau cha cố ghé ngang phòng sơ đúng lúc sơ đang thay đồ, luống cuống sơ lấy tay che chỗ ấy lại, cha cố hỏi: -thế cái gì kia? -địa ngục đấy, đừng nhìn! Sau một cái nuốt nước bọt, cha cố nói tiếp: -Vậy theo logic chúng ta hãy bắt con quỷ cho vào địa ngục đi!!!
4) Trong ô tô khách có một chú khách người Hoa. Xe đang đi bỗng chú khách người Hoa lại gần vỗ vai lái xe bảo: - Bác tài ơi, cho ngộ lái một tí! Anh lái xe đáp: - Lái thế nào được mà lái? Chú khách im lặng, nhưng lát sau lại mon men lại gần anh lái xe: - Dừng lại cho ngộ lái một tí thôi mà! Anh lái xe vẫn khăng khăng từ chối. Thế là chú khách liền vạch quần tè luôn ra xe một bãi, miệng nói: - Không dừng lại cho ngộ lái thì ngộ lái luôn ra xe. Ngộ nhịn để ngộ pể pụng à?
5) Giờ Toán lớp 1, Cô giáo đưa ra bài toán "Trên dây điện có bốn con chim, một người thợ săn đi qua, bắn rơi một con, vậy hỏi trên dây điện còn mấy con chim" Vôva xung phong: Thưa cô không còn con chim nào cả. Cô giáo trả lời: Đáp án đúng là còn 3 con cơ, nhưng cô thích kiểu suy luận của em. Vôva lại hỏi cô giáo Có ba người phụ nữ đang ăn kem, một cô cắn, một cô liếm và cô còn lại thì mút kem, vậy hỏi cô gái nào đã lập gia đình? Cô giáo hơi đỏ mắt một tí, rụt rè đáp Cô nghỉ là cô gái mút kem Vôva Đám án đúng là cô gái trên tay có đeo nhẩn, nhưng em thích cách suy luận của cô...
Ý kiến về bài viết |
Gửi bởi: PHạm Q Anh Thư - 07/10/2008 |
Cháu cám ơn bác rât nhiêu khong có hơn cháu gì tặng bác một bông hoa Đồng Tháp mong bác đỡ đau tay mà múa với Tểu chứ bac lấy thang thuốc ngâm uông coi thư có thể thêm táo tàu 30gam. đỗ trọng bổ cốt toái vô
Chúc bac và gia đình mạnh khoẻ
| Gửi bởi: chaudonghuong - 07/10/2008 |
Cho cháu góp vui với nào!
Hai vợ chồng đang ngồi nói chuyện thì điện thoại reo.Anh chồng là Lãnh đạo một doanh nghiệp bốc máy. Bên kia đầu dây giọng cô bồ : Anh đó hả? Anh chồng bối rối một chút nhưng cũng nhanh trí: Alô, ai đó? À, danh sách khen thưởng của công ty hả? -Anh giỡn hoài, có thương em nữa không nè? Giọng cô bồ nũng nịu. -Đúng rồi, thứ nhất: PHẠM HOÀI THƯƠNG. Anh chồng đáp. -Giờ anh đến với em nghen? tiếng cô bồ ngọt ngào. -Thứ hai: PHAN VĂN BẬN -Hay là …em đến chỗ anh ? -Thứ ba : LÊ VĂN KẸT, anh chồng rối bời. -Thế khi nào thì anh đến ?Giọng cô bồ thoáng chút giận dỗi. -Thứ tư : MAI VĂN TỚI -Lúc mấy giờ hả anh ? -Cuối cùng : NGUYỄN THỊ MƯỜI. Thế nhé ! Còn hỏi gì nữa không ? Ông chồng thở phào tắt máy rồi quay sang vợ : Bọn nhân viên chẳng ra làm sao, có mỗi danh sách khen thưởng « chiến sỹ thi đua » của công ty mà cũng không nhớ nổi !
| Gửi bởi: Lão - 07/10/2008 |
Giỏi, xứng đáng là siêu quậy !
| Gửi bởi: Pham Quynnh Anh Thu - 13/10/2008 |
Sưu tầm
Đừng đánh e!
Có một thằng học sinh đang học thì có một con ruồi bay vo ve trước mặt, nó liền đập con muổi nhưng hụt. bỗng nhiên con muỗi nói : - Anh đừng đánh em, em đã trót mang trong mình giọt máu của anh rồi.
Đáp án. Trong giờ tính toán lớp 2. Thầy giáo không bằng lòng với học sinh của mình, thầy nói:
- Các em phải tính một nhân với một nhanh hơn nữa. Thày hy vọng câu trả lời của các em phải nhanh như người ta bắn súng lục! Nào, Hasi, hai lần hai là bao nhiêu?
Hasi trả lời:
- Pằng, pằng, pằng, pằng!
Lẽ ra
Khi Hasi từ trường về nhà nó rất tự hào kể cho mẹ nghe:
- Hôm nay lẽ ra con đã là ngwoif duy nhất biết tra lời đúng câu hỏi của thầy giáo dạy văn.
- Tại sao lại lẽ ra?
- Bởi vì con không giơ tay khi thầy hỏi.
- Thầy đã hỏi gì?
- Thầy hỏi: thằng dở hơi nào đã bôi hồ dán vào ghế của tôi?
Khó trả lời
Trong giờ vật lý thầy giáo giải thích con người bị trọng lực giữ lại trái đất như thế nào và tại sao quả táo lại rơi xuống gốc cây?
- Tất cả điều này chúng ta đều biết từ khi Isaac Newton phát hiện ra quy luật trọng lực hấp dẫn!
Một trò giơ tay phát biểu ý kiến:
- Thưa thầy thế quả táo rơi như thế nào xuống đất trước khi quy luật này được phát hiện?
Lý lẽ của người mù !
Một người đàn ông mù được một con chó dẫn đường đi trên phố. Đến chỗ phải sang đường, mặc dù đang đèn đỏ, con chó cứ thế dẫn chủ băng đường giữa dòng xe qua lại nườm nượp. Rất may là lúc đó có một người tốt bụng đã chạy ra và kéo cả người đàn ông mù lẫn con chó của anh ta lên vỉa hè. Lên đến nơi, người mù nọ liền móc chiếc bánh trong túi ra và đút cho con chó. Người kia thấy vậy rất ngạc nhiên bèn hỏi: - Sao anh lại thưởng cho con chó sau khi nó đã suýt giết chết anh như thế? - Trước khi tôi có thể đá cho nó 1 cái vào mông thì tôi cần phải xác định được chính xác đầu nó ở đâu chứ! - Người mù trả lời. |
| Gửi bởi: Pham Quynh Anh Thư - 13/10/2008 |
Bố của trò Bim Bim bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình: - Bác xem này! Em Bim Bim vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay. - Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó không một mảnh vải trên bức tường đấy. ******************************* Bim bim đón ở ngưỡng cửa thanh niên đến tán tỉnh chị gái mình: - Em nhìn thấy anh ôm hôn chị Thỉ - Không phải nói to vậy, này cho em 20 ngàn - Cám ơn, này trả anh 10 ngàn thừa. - Thừa ??????? - Vâng, em lấy của tất cả các anh đều như nhau - 10 ngàn
Cô giáo nói với học sinh: - Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái "C".em nào có thể cho cô biết cái gì có vần "c" BIm BIM giơ thẳng tay : - Thưa cô em ạ! Cô giáo: - BIM BIM ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "M"
| Gửi bởi: Pham Quúnh Anh Thu - 14/10/2008 |
BIM học lớp 1... Một hôm, cô giáo dẫn cả lớp đi cắm trại, thấy đã muộn mà Bim không ngủ được. Cô giáo mới hỏi: -Bim, tại sao em không ngủ? -Thưa cô, ở nhà phải sờ rốn mẹ thì em mới ngủ được ạ! Cô giáo thương Bim lắm nên mới bảo: -Thôi, em sờ tạm rốn cô và ngủ đi. Nửa đêm, cô giáo thấy nhột nhột mới bảo: -Bim rốn cô ở trên này cơ mà -Thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ!Bim Bim đến lớp học muộn. Cậu ta lẻn vào lớp, nhưng cô giáo nhìn thấy. Cô gọi Vô Va lại nói: -Bim Bim. Sao em cứ phải lén lén lút lút thế? Em thử vào lớp đàng hoàng như bố em lúc đi làm về xem nào. -Thưa cô vâng ạ. BIM đi ra và khép cửa lại. Một chốc sau bỗng nghe tiếng đạp cửa "Rầm". Cả lớp nhìn ra thấy Bim loạng choạng như người say rượu đi vào nói: -Sao không ai giúp mình một chút nhi? **************** 5 Bim Bim thi hoc kỳ. Đây là kỳ thi vấn đáp. Thầy giáo hỏi : - Thế cậu có biết trong phòng này có mấy cái đèn không?? Bim Bim nhìn lên trần nhà và đếm: - Thưa thầy có 4 cái ạ!!! - Sai rồi, có năm cái. Rồi thầy rút trong túi quần ra một cái bóng đèn. Kỳ thi sau,Bim Bim lai vẫn gặp ông thầy nọ, - Vẫn câu hỏi trước đấy cậu thử trả lời xem nào!!! Bim Bim thản nhiên đáp : - 5 cái ạ!!! - Cậu lại sai rồi, lần này tôi không mang theo cái bóng đèn nào!!! - Em mang thưa thầy!!! Bim Bim rút từ trong túi quần ra 1 cái bóng đèn! *********************************** Bim Bim đi học về, mặt buồn thiu Bố hỏi: BIM BIM sao buồn thế? BIM trả lời: hôm nay con bị điểm 0 môn thể dục -Sao lại bị điểm0, con giỏi thể dục lắm cơ mà -Hôm nay, lớp chúng con học động tác nhảy, cô giáo bảo: "Cả lớp, giơ cả hai chân lên cùng một lúc". Bố BIM BIM: Thế thì đứng bằng chim à!!? -Thì con bị điẻm kém chính vì câu nói đó mà!
| Gửi bởi: Lê Hoàng (Sưu tầm) - 17/10/2008 |
Nhớ NVC Định nghĩa mới * Tờ báo - đó là bản nháp đầu tiên của lịch sử. * Báo chí nói cho độc giả biết điều mà người ta không hiểu và dạy cho hiểu điều mà người ta không biết. * Tất cả những gì báo chí viết đều là sự thật trăm phần trăm, ngoại trừ những sự cố mà chúng ta trực tiếp chứng kiến. * Người lạc quan là người còn chưa đọc số báo ra buổi sáng. * Tiền đề của báo chí phương Tây: không phản bác định kiến của độc giả mà dựa vào đó để làm ăn. * Báo lá cải có ích ở chỗ chúng dạy ta không nên tin vào chúng.
| Gửi bởi: HUơng Lài - 18/10/2008 |
Chuyện của bé
EM BỊ PÊ -ĐÊ MÂT RỒI !
Mãi rong ruổi ngắm phốphường với chiếc xe mới kích,thế rồi bàn đạp rơi khi nàochả hay. Đành dắt xe vàotiệm sửa xe bên đường nhờ sửa giúpBác sửa xe đang bận hýhoáy với chiếc xe ai đóngẩng lên, sau một hồi quansát bác kết luận một câu cộc lốc-Rơi pê-đanVừa lúc đó thì "ái nhân cứutrợ" của bé xuất hiệnbé vừa mừng vừa quýnh anhta nhìnbé chằm chằmlàm cho bé càng quýnh thêm.Rồi cũng hất hàm hỏi câu cộc lốc:-bị làm sao vậy em?Tuy rất mừng nhưng bé cũng nhăn nhăn,nhó nhó trả lời :- Em bị pê-đê mất rồi anh ạTất cả mọi người có mặt tại đó sửng sốtnhìn bé như là kẻ lạc loàiÔi chathè ba mẹ bé dẩn bé về quê ngọai chơiNhà ngoại nơi có con sông trong, mátcó vườn cây trỉu quả từ sa pocher cho tới ổi,khế, mận, đào...Cậu hỏi:-cháu về đây có thích không ?bé trả lời ngay:-thích chớ nhưng chỉ buồn vì thiếu chat- Tưởng gì chứ thứ đó xứ này cả khốiBé mừng quýnhSáng hôm sau cậu dẩn bé ra vườn sauchỉ vào gốc ổi rất sây quả,nhưng vẫn còn non :-Chát đó!cháu muốn bao nhiêu tùy sức Chat miển phíCó bác làm đại lý củi, bỗng nhiên treo cái biển ghiCHAT MIEN PHIBác ta muốn chuyển nghề kinh doanh chăng?!hay là một nghệ thuật quảng cáo sản phẩm ,câu khách???Mặc kệ ! các cô các cậu choai choai cứ rủ nhau lũ lượttới xin "chat miển phí".Bác ta chỉ vào đống củi và nói:-Rìu rựa kia, các cháu cứ chặt vô tư đi
| Gửi bởi: PHam Quynh Anh Thu - 19/10/2008 |
Đọc các tác phẩm trên trang web của bác Xuân Đức hay và bổ ích quá nào là vấn đề nầy nọ, các bác tranh luạn hăng và cởi mở lắm.. Nhưng cháu thấy bài của bạn Hương Lài, và bài của Bác Trần Nhượng tuy tiểu phẩm cười nhưng mà như chứa đựng cái gì đó sâu xa lắm, như nhắc nhở chúng ta điều gì,Có đoạn đúng là cười ra nước mắt như" em bị pê- đê mất rồi," "quên thằng cu"... đúng là không biết cười hay là mếu nữa. thỉnh thoảng trong cuộc sóng ta hay vấp phải như thế, có những truyện như vậy ngãm lại ngồi cừoi một mình. cháu kể chuyện có thât 100%sau đây. Năm 1990 cháu vào sài gòn học nghề y. Ở đây đi tầng nào cũng thấy cái bảng để PCCC ( phòng cháy chữa cháy) cháu ngạc nhiên lắm.Vào được 2 bữa đã viết thư về nhà, ngoài chuyện kể lể "Nam Tào bắc đẩu" ra cháu có đoạn: con ở Ký túc xá do Liên Xô giúp đỡ xây dựng nên, nhưng không hiểu vì sao đi bất cứ nơi nào người ta cũng viết sai đến tệ hại , đáng lẽ viết CCCP( LIÊNXÔ) mà người ta viết lộn thành PCCC.
| Gửi bởi: Lê Hòang - 24/10/2008 |
XE TRẬT SÊN Buồn thay cho chiếc xe nhà Dùng đến nay đã hai ba năm tròn Khi về nguyên vẹn nớc sơn Bây giờ "rơ" hết đâu còn dáng xưa Bạn đường đi sớm về trưa Dầm mưa dãi nắng, có ta có mình Anh ngồi chễm chệ trên yên Lên gân đạp mạnh xe liền bon bon Đường dài trớn chạy đang ngon Bỗng đâu sên lại trật tuôn ra ngoài Tay tiên em gượng nhẹ cài Líp sên hai cái trong ngoài khít nhau Bây giờ không dám đi mau Nhơn nhơn vòng đạp, lâu lâu dòm chừng Đi cho đến lúc xe dừng Xuống yên anh mới thấy mình hết run Hỏi em, em đáp thẹn thùng Không gì dễ bực cho bằng...trật sên!
| Gửi bởi: Nguyên hồng - 09/01/2012 |
Cậu bé Bim của Phạm Quỳnh A Thư còn có một chuyện nữa. Đêm ấy cậu ta không chịu đi ngủ, cứ ngồi ở bàn, rất buồn. Bố bảo:-Con đi ngủ kẻo khuya rồi.- ứ, con không đi ngủ. -Con ngủ với mẹ nhé? - ứ, không. -Con ngủ với ba nhé? -Ứ, không. - Thế con ở đó ngủ trên sa lông một mình vậy. -Ứ, con ngủ với cô giáo của con cơ. Ông bố:Cô của con thì ba cũng thích ngủ chứ chả phải riêng con...
| Gửi bởi: Hữu Đat - 12/01/2012 |
He he NGuyên Hồng cũng có năng khiếu viêt tiểu phảm hài nhỉ
| Gửi bởi: Nguyên Hồng - 03/02/2012 |
TÊN EM XẤU LẮM(sưu tầm đọc cho vui): Cậu bé Bim là tên thường goị thân mật của bố mẹ, dần dần thành quen với mọi người. Tên khai sinh cậu ta khác cơ. Hôm ấy giờ toán, cô chủ nhiệm ốm, một cô giáo trẻ dạy thay. Cô dạy thay kiểm tra bài cũ, mấy em không trả lời được. BIM giơ tay xin lên bảng. Cậu ta gỏi toán nhất lớp. Có 3 câu hỏi, cậu ta trả lời chính xác. cô giáo cho điểm 10. khi mở sổ điểm ra, cô hỏi:- Em tên gì? - Dạ...tên em xấu lắm. - Xấu đẹp chả sao, nói để cô ghi điểm. - Dạ tên em là thứ hàng ngày cô hay cầm. Cô giáo mỉm cười, ghé miệng vào tai BIM nói nhỏ: - Cô biết rồi, tên em là CHIM chứ gì? - Dạ không. Cô ghé sát miệng hơn:- Tên CU là cái chắc. - Dạ không. Cô bực: Không CHIM, không CU thì tên gì? - Dạ em tên là PHẤN. Cô giáo: - Thế mà không nói ngay, cứ ậm ờ, làm cô tưởng...
| Gửi bởi: Hồng Lê - 04/02/2012 |
Cu BIM học văn không giỏi như môn toán. Được cá́i BIM hiền nên cô giáo thương. Bài văn BIM làm chữ xấu, cô đọc không được nên chưa chấm điểm mà chỉ phê vào lề về mấy dòng. Về nhà BIM khóc, đem vở ra mách bố. Bố đọc mãi không được nên đem đến hỏi cô. Cầm vở, cô bảo:- Tôi ghi rõ ràng đây mà: " Chữ em xấu quá, cô không đọc được, về viết lại" Ông bố:- ...
| Gửi bởi: Hồng Lê - 05/02/2012 |
BÀI VĂN CU BIM ĐIỂM 10 ( Sưu tầm). Cu BIM thường bị điểm thấp môn văn vì chữ xấu. Lần này BIM được điểm 10 làm cả lớp ngỡ ngàng. Hôm ấy làm văn tại lớp với đề: " Hãy tả đàn gà nhà em". Cu BIM viết hay dở không ai biết nhưng cuối bài văn có đoạn " Trong đàn gà 15 con có con gà trống to nhất nặng hơn một cân. Mẹ em bảo rằng: con gà này để biếu cô cúng rằm...". Bài văn 10 điểm nhưng cô giáo cẩn thận xóa đoạn viết trên.
| Gửi bởi: li - 09/05/2012 |
truyện ngày 5.2..."lấm tiêu" quá |
|
Nhận xét
Chia sẻ cho bạn bè