Tác giả: Bạn phương xa |
Áp thấp nhiệt đới Trời mưaBiển vắng ngườiHoàng hôn xuốngBiển chuyển màu tím sẫmEm lặng bước với cõi lòng trống vắngĐếm dấu chân mình trên cát lẻ loi.
Anh đã xa, rất xa...Ngày lại trôi...Một mình em bơ vơ nơi biển vắngMột mình em với nỗi buồn thầm lặngGió thổi nhiều, nỗi nhớ cứ dềnh lên
Đã tự nhủ lòng xa cách hoá thành quenSau bao ngày bão giông mà đợi chờ vẫn thếAnh sẽ quay về? Dẫu biết là không thểLang thang buồn, chân lạc bước nơi đây
Biển sâu thẳm mênh mông. Biển rộngBiển dài...Biển bí ẩn nhường kia làm sao em hiểu nổi
Sao không thể nói với nhau lần cuốiRằng ngược ra khơi, sóng lại sẽ quay về!Hạnh phúc mong manh chợt đến, chợt điEm cố giữ trong bàn tay nắm chặt
Sực tỉnh cơn mêThôi rồi tan biến mấtChút hơi ấm muộn màngAnh trao.
Sực tỉnh cơn mêThôi rồi tan biến mấtChút hơi ấm muộn màngAnh trao.
Đăng ngày 23/07/2010 |
Ý kiến về bài viết | ||||
|